1. 古诗词大全

唐代诗词作品

共收录了40376首唐代诗词
  • 作者:李白 朝代:唐代

    小小生金屋,盈盈在紫微。 山花插宝髻,石竹绣罗衣。 每出深宫里,常随步辇归。 只愁歌舞散,化作彩云飞。

    xiǎo xiǎo shēng jīn wū ,yíng yíng zài zǐ wēi 。 shān huā chā bǎo jì ,shí zhú xiù luó yī 。 měi chū shēn gōng lǐ ,cháng suí bù niǎn guī 。 zhī chóu gē wǔ sàn ,huà zuò cǎi yún fēi 。

  • 作者:李白 朝代:唐代

    海客乘天风,将船远行役。 譬如云中鸟,一去无踪迹。

    hǎi kè chéng tiān fēng ,jiāng chuán yuǎn háng yì 。 pì rú yún zhōng niǎo ,yī qù wú zōng jì 。

  • 作者:李白 朝代:唐代

    丑女来效颦,还家惊四邻。 寿陵失本步,笑杀邯郸人。 一曲斐然子,雕虫丧天真。 棘刺造沐猴,三年费精神。 功成无所用,楚楚且华身。 大雅思文王,颂声久崩沦。 安得郢中质,一挥成斧斤。

    chǒu nǚ lái xiào pín ,hái jiā jīng sì lín 。 shòu líng shī běn bù ,xiào shā hán dān rén 。 yī qǔ fěi rán zǐ ,diāo chóng sàng tiān zhēn 。 jí cì zào mù hóu ,sān nián fèi jīng shén 。 gōng chéng wú suǒ yòng ,chǔ chǔ qiě huá shēn 。 dà yǎ sī wén wáng ,sòng shēng jiǔ bēng lún 。 ān dé yǐng zhōng zhì ,yī huī chéng fǔ jīn 。

  • 作者:李白 朝代:唐代

    大车扬飞尘,亭午暗阡陌。 中贵多黄金,连云开甲宅。 路逢斗鸡者,冠盖何辉赫。 鼻息干虹霓,行人皆怵惕。 世无洗耳翁,谁知尧与跖!

    dà chē yáng fēi chén ,tíng wǔ àn qiān mò 。 zhōng guì duō huáng jīn ,lián yún kāi jiǎ zhái 。 lù féng dòu jī zhě ,guàn gài hé huī hè 。 bí xī gàn hóng ní ,háng rén jiē chù tì 。 shì wú xǐ ěr wēng ,shuí zhī yáo yǔ zhí !

  • 作者:李白 朝代:唐代

    大雅久不作,吾衰竟谁陈? 王风委蔓草,战国多荆榛。 龙虎相啖食,兵戈逮狂秦。 正声何微茫,哀怨起骚人。 扬马激颓波,开流荡无垠。 废兴虽万变,宪章亦已沦。 自从建安来,绮丽不足珍。 圣代复元古,垂衣贵清真。[1] 群才属休明,乘运共跃鳞。 文质相炳焕,众星罗秋旻。[2] 我志在删述,垂辉映千春。 希圣如有立,绝笔于获麟。

    dà yǎ jiǔ bú zuò ,wú shuāi jìng shuí chén ? wáng fēng wěi màn cǎo ,zhàn guó duō jīng zhēn 。 lóng hǔ xiàng dàn shí ,bīng gē dǎi kuáng qín 。 zhèng shēng hé wēi máng ,āi yuàn qǐ sāo rén 。 yáng mǎ jī tuí bō ,kāi liú dàng wú yín 。 fèi xìng suī wàn biàn ,xiàn zhāng yì yǐ lún 。 zì cóng jiàn ān lái ,qǐ lì bú zú zhēn 。 shèng dài fù yuán gǔ ,chuí yī guì qīng zhēn 。[1] qún cái shǔ xiū míng ,chéng yùn gòng yuè lín 。 wén zhì xiàng bǐng huàn ,zhòng xīng luó qiū mín 。[2] wǒ zhì zài shān shù ,chuí huī yìng qiān chūn 。 xī shèng rú yǒu lì ,jué bǐ yú huò lín 。

  • 作者:李白 朝代:唐代

    代马不思越,越禽不恋燕。[1] 惰性有所习,土风固其然。 昔别雁门关,今戍龙庭前。[2] 惊沙乱海日,飞雪迷胡天。 虮虱生虎鶡,心魂逐旌旃。 苦战功不赏,忠诚难可宣。 谁怜李飞将,白首没三边。[3]

    dài mǎ bú sī yuè ,yuè qín bú liàn yàn 。[1] duò xìng yǒu suǒ xí ,tǔ fēng gù qí rán 。 xī bié yàn mén guān ,jīn shù lóng tíng qián 。[2] jīng shā luàn hǎi rì ,fēi xuě mí hú tiān 。 jǐ shī shēng hǔ hé ,xīn hún zhú jīng zhān 。 kǔ zhàn gōng bú shǎng ,zhōng chéng nán kě xuān 。 shuí lián lǐ fēi jiāng ,bái shǒu méi sān biān 。[3]

  • 作者:李白 朝代:唐代

    登高望四海,天地何漫漫。 霜被群物秋,风飘大荒寒。 荣华东流水,万事皆波澜。 白日掩徂辉,浮云无定端。[1] 梧桐巢燕雀,枳棘栖鸳鸾。 且复归去来,剑歌行路难。[2]

    dēng gāo wàng sì hǎi ,tiān dì hé màn màn 。 shuāng bèi qún wù qiū ,fēng piāo dà huāng hán 。 róng huá dōng liú shuǐ ,wàn shì jiē bō lán 。 bái rì yǎn cú huī ,fú yún wú dìng duān 。[1] wú tóng cháo yàn què ,zhǐ jí qī yuān luán 。 qiě fù guī qù lái ,jiàn gē háng lù nán 。[2]

  • 作者:李白 朝代:唐代

    胡关铙风沙,萧索竟终古。 木落秋草黄,登高望戎虏。 荒城空大漠,边邑无遗堵。 白骨横千霜,嵯峨蔽榛莽。 借问谁陵虐?天骄毒威武。 赫怒我圣皇,劳师事鼙鼓。 阳和变杀气,发卒骚中土。 三十六万人,哀哀泪如雨。 且悲就行役,安得营农圃? 不见征戍儿,岂知关山苦? 李牧今不在,边人饲豺虎。

    hú guān náo fēng shā ,xiāo suǒ jìng zhōng gǔ 。 mù luò qiū cǎo huáng ,dēng gāo wàng róng lǔ 。 huāng chéng kōng dà mò ,biān yì wú yí dǔ 。 bái gǔ héng qiān shuāng ,cuó é bì zhēn mǎng 。 jiè wèn shuí líng nuè ?tiān jiāo dú wēi wǔ 。 hè nù wǒ shèng huáng ,láo shī shì pí gǔ 。 yáng hé biàn shā qì ,fā zú sāo zhōng tǔ 。 sān shí liù wàn rén ,āi āi lèi rú yǔ 。 qiě bēi jiù háng yì ,ān dé yíng nóng pǔ ? bú jiàn zhēng shù ér ,qǐ zhī guān shān kǔ ? lǐ mù jīn bú zài ,biān rén sì chái hǔ 。

  • 作者:李白 朝代:唐代

    美人出南国,灼灼芙蓉姿。[1] 皓齿终不发,芳心空自持。 由来紫宫女,共妒青蛾眉。 归去潇湘沚,沉吟何足悲。[2]

    měi rén chū nán guó ,zhuó zhuó fú róng zī 。[1] hào chǐ zhōng bú fā ,fāng xīn kōng zì chí 。 yóu lái zǐ gōng nǚ ,gòng dù qīng é méi 。 guī qù xiāo xiāng zhǐ ,chén yín hé zú bēi 。[2]

  • 作者:李白 朝代:唐代

    齐有倜傥生,鲁连特高妙。

    明月出海底,一朝开光曜。 

    却秦振英声,后世仰末照。

    意轻千金赠,顾向平原笑。

    吾亦澹荡人,拂衣可同调。

    qí yǒu tì tǎng shēng ,lǔ lián tè gāo miào 。

    míng yuè chū hǎi dǐ ,yī cháo kāi guāng yào 。 

    què qín zhèn yīng shēng ,hòu shì yǎng mò zhào 。

    yì qīng qiān jīn zèng ,gù xiàng píng yuán xiào 。

    wú yì dàn dàng rén ,fú yī kě tóng diào 。

    写人抱负理想
  • 作者:李白 朝代:唐代

    秦皇扫六合,虎视何雄哉! 挥剑决浮云,诸侯尽西来。 雄图发英断,大略驾群才。 收兵铸金人,函谷正东开。 铭功会稽岭,骋望琅琊台。 刑徒七十万,起土骊山隈。 尚采不死药,茫然使心哀: 连弩射海鱼,长鲸正崔嵬。[1] 额鼻象五岳,扬波喷云雷。 鬈鬣蔽青天,何由睹蓬莱?[2] 徐市载秦女,楼船几时回? 但见三泉下,金棺葬寒灰。

    qín huáng sǎo liù hé ,hǔ shì hé xióng zāi ! huī jiàn jué fú yún ,zhū hóu jìn xī lái 。 xióng tú fā yīng duàn ,dà luè jià qún cái 。 shōu bīng zhù jīn rén ,hán gǔ zhèng dōng kāi 。 míng gōng huì jī lǐng ,chěng wàng láng yá tái 。 xíng tú qī shí wàn ,qǐ tǔ lí shān wēi 。 shàng cǎi bú sǐ yào ,máng rán shǐ xīn āi : lián nǔ shè hǎi yú ,zhǎng jīng zhèng cuī wéi 。[1] é bí xiàng wǔ yuè ,yáng bō pēn yún léi 。 quán liè bì qīng tiān ,hé yóu dǔ péng lái ?[2] xú shì zǎi qín nǚ ,lóu chuán jǐ shí huí ? dàn jiàn sān quán xià ,jīn guān zàng hán huī 。

  • 作者:李白 朝代:唐代

    松柏本孤直,难为桃李颜。

     昭昭严子陵,垂钓沧波间。 

    身将客星隐,心与浮云闲。 

    长揖万乘君,还归富春山。 

    清风洒六合,邈然不可攀。

    使我长叹息,冥栖岩石间。

    sōng bǎi běn gū zhí ,nán wéi táo lǐ yán 。

     zhāo zhāo yán zǐ líng ,chuí diào cāng bō jiān 。 

    shēn jiāng kè xīng yǐn ,xīn yǔ fú yún xián 。 

    zhǎng yī wàn chéng jun1 ,hái guī fù chūn shān 。 

    qīng fēng sǎ liù hé ,miǎo rán bú kě pān 。

    shǐ wǒ zhǎng tàn xī ,míng qī yán shí jiān 。

    松树托志
  • 作者:李白 朝代:唐代

    桃花开东园,含笑夸白日。 偶蒙东风荣,生此艳阳质。 岂无佳人色,但恐花不实。 宛转龙火飞,零落早相失。 讵知南山松,独立自萧瑟?[1] 此诗一作: 芙蓉娇绿波,桃李夸白日。 偶蒙春风荣,生此艳阳质。 岂无佳人色,但恐花不实。 宛转龙火飞,零落互相失。 讵知凌寒松,千载长守一。

    táo huā kāi dōng yuán ,hán xiào kuā bái rì 。 ǒu méng dōng fēng róng ,shēng cǐ yàn yáng zhì 。 qǐ wú jiā rén sè ,dàn kǒng huā bú shí 。 wǎn zhuǎn lóng huǒ fēi ,líng luò zǎo xiàng shī 。 jù zhī nán shān sōng ,dú lì zì xiāo sè ?[1] cǐ shī yī zuò : fú róng jiāo lǜ bō ,táo lǐ kuā bái rì 。 ǒu méng chūn fēng róng ,shēng cǐ yàn yáng zhì 。 qǐ wú jiā rén sè ,dàn kǒng huā bú shí 。 wǎn zhuǎn lóng huǒ fēi ,líng luò hù xiàng shī 。 jù zhī líng hán sōng ,qiān zǎi zhǎng shǒu yī 。

  • 作者:李白 朝代:唐代

    天津三月时,千门桃与李。 

    朝为断肠花,暮逐东流水。

    前水复后水,古今相续流。 

    新人非旧人,年年桥上游。

    鸡鸣海色动,谒帝罗公侯。

    月落西上阳,余辉半城楼。 

    衣冠照云日,朝下散皇州。 

    鞍马如飞龙,黄金络马头。 

    行人皆辟易,志气横嵩丘。

    入门上高堂,列鼎错珍羞。

    香风引赵舞,清管随齐讴。 

    七十紫鸳鸯,双双戏庭幽。 

    行乐争昼夜,自言度千秋。

    功成身不退,自古多愆尤。

    黄犬空叹息,绿珠成衅仇。

    何如鸱夷子,散发弄扁舟?

    tiān jīn sān yuè shí ,qiān mén táo yǔ lǐ 。 

    cháo wéi duàn cháng huā ,mù zhú dōng liú shuǐ 。

    qián shuǐ fù hòu shuǐ ,gǔ jīn xiàng xù liú 。 

    xīn rén fēi jiù rén ,nián nián qiáo shàng yóu 。

    jī míng hǎi sè dòng ,yè dì luó gōng hóu 。

    yuè luò xī shàng yáng ,yú huī bàn chéng lóu 。 

    yī guàn zhào yún rì ,cháo xià sàn huáng zhōu 。 

    ān mǎ rú fēi lóng ,huáng jīn luò mǎ tóu 。 

    háng rén jiē pì yì ,zhì qì héng sōng qiū 。

    rù mén shàng gāo táng ,liè dǐng cuò zhēn xiū 。

    xiāng fēng yǐn zhào wǔ ,qīng guǎn suí qí ōu 。 

    qī shí zǐ yuān yāng ,shuāng shuāng xì tíng yōu 。 

    háng lè zhēng zhòu yè ,zì yán dù qiān qiū 。

    gōng chéng shēn bú tuì ,zì gǔ duō qiān yóu 。

    huáng quǎn kōng tàn xī ,lǜ zhū chéng xìn chóu 。

    hé rú chī yí zǐ ,sàn fā nòng biǎn zhōu ?

    古诗三百首组诗时光
  • 作者:李白 朝代:唐代

    西上莲花山,迢迢见明星。 素手把芙蓉,虚步蹑太清。 霓裳曳广带,飘拂升天行。 邀我登云台,高揖卫叔卿。 恍恍与之去,驾鸿凌紫冥。 俯视洛阳川,茫茫走胡兵。 流血涂野草,豺狼尽冠缨。

    xī shàng lián huā shān ,tiáo tiáo jiàn míng xīng 。 sù shǒu bǎ fú róng ,xū bù niè tài qīng 。 ní shang yè guǎng dài ,piāo fú shēng tiān háng 。 yāo wǒ dēng yún tái ,gāo yī wèi shū qīng 。 huǎng huǎng yǔ zhī qù ,jià hóng líng zǐ míng 。 fǔ shì luò yáng chuān ,máng máng zǒu hú bīng 。 liú xuè tú yě cǎo ,chái láng jìn guàn yīng 。